Đó là lời tâm sự của em Trần Xuân Mạnh (12 tuổi) khi nhắc đến mẹ mình là chị Chu Thị Lợi (36 tuổi), xóm Trung Tiến, xã Diễn Hoàng, huyện Diễn Châu (Nghệ An). Chị Lợi đang mang trên mình nhiều căn bệnh hiểm nghèo.
Điều chị lo sợ nhất lúc này là cả hai mắt sắp bị mù hoàn toàn vì bệnh bong võng mạc và sự sống đang bị đe dọa bởi căn bệnh suy thận giai đoạn cuối. Thương mẹ, Mạnh và cậu em trai Trần Thái Sang (7 tuổi) chỉ biết cố gắng ngoan, chăm học để mẹ an tâm chữa trị.
Chị Lợi rơi lệ khi nhắc đến cuộc đời bất hạnh của mình và tương lai của 2 đứa con thơ, cũng như gánh nặng nợ nần khó có khả năng trả được.
Chị Lợi kể, tuổi mười tám đôi mươi, bao dự định chưa kịp thực hiện thì chị được phát hiện mắc bệnh bong võng mạc. Dù đã kiên trì đi chữa trị nhiều nơi nhưng bệnh tình của chị ngày càng nặng.
Biết chị Lợi mắc bệnh nhưng vì tình yêu, anh Trần Xuân Thường (40 tuổi) vẫn quyết định đến với chị. Và niềm vui đã đến với họ khi 2 cậu con trai lần lượt chào đời.
"Dù được chồng đưa đi điều trị nhiều nơi nhưng mắt phải của tôi đã bị mù. Mắt trái giờ chỉ nhìn thấy lờ mờ. Bác sĩ nói nếu không kiên trì điều trị, suốt quãng đời còn lại tôi sẽ phải sống trong bóng tối. 3 năm nay, tôi lại gánh thêm bệnh suy thận, khi phát hiện thì bệnh đã ở giai đoạn cuối", chị Lợi gạt nước mắt chia sẻ.
Bình quân mỗi tuần, chị Lợi đến viện chạy thận 3 ngày. Chặng đường từ nhà đến viện khoảng 60km, trong khi đôi mắt mù lòa khiến việc đi lại của chị gặp rất nhiều khó khăn. Chị phải thuê phòng trọ nhỏ gần bệnh viện để tiện việc đi lại. Mỗi khi nhớ con, chị được chồng đưa về nhà vài hôm hoặc cuối tuần, anh Thường lại chở 2 con vào thăm mẹ.
Cưới nhau không có mảnh đất cắm dùi, 4 thành viên trong gia đình anh Thường sống nhờ nhà bố mẹ vợ tại xã Quỳnh Diễn (huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An). Kể từ khi chị Lợi đi viện chạy thận, anh Thường phải đưa 2 con về nhờ mẹ ruột chăm sóc. Hàng ngày, anh đi phụ hồ trong các công trình xây dựng gần nhà để kiếm tiền điều trị cho vợ và 2 con học hành.
"Bệnh tật, con thơ, cái nghèo đeo bám khiến gia đình tôi kiệt quệ. Bình quân mỗi tháng tôi phải gửi cho vợ 5 triệu đồng để chi phí thuốc thang ngoài bảo hiểm, phòng trọ, ăn uống, sinh hoạt, chưa kể tiền nuôi con. Để có tiền chữa trị cho vợ suốt hàng chục năm qua, tôi phải vay mượn hơn 200 triệu đồng. Nợ còn mà bệnh của vợ ngày càng nặng, tôi không biết xoay xở như thế nào. Chỉ mong cô ấy khỏe mạnh để cùng tôi lo cho 2 con", anh Thường buồn bã.
Dù còn nhỏ tuổi nhưng Mạnh và Sang tỏ ra là những đứa trẻ rất hiểu chuyện. Mỗi lúc được gặp mẹ, hai anh em ngồi bên cạnh xoa bóp chân tay, làm những việc mẹ cần, kể đủ chuyện ở nhà, trường, lớp cho mẹ nghe. Cả hai lo lắng mỗi khi thấy mẹ vật vã trong đau đớn vì bệnh tật hành hạ.
"Cháu nghe nói mẹ mắc bệnh gì đó nặng lắm. Mẹ phải nằm viện triền miên, rất lâu anh em cháu mới được gặp mẹ một vài ngày. Nghe nói mẹ sắp không nhìn thấy bố con cháu nữa rồi. Cháu thương mẹ lắm nhưng không biết phải làm sao cả. Cháu cầu xin cô, bác, chú, dì thương mẹ, giữ lấy con mắt còn lại cho mẹ để mẹ con cháu được nhìn thấy nhau", Mạnh nhìn mẹ khẩn cầu.
Theo ông Phạm Viết Võ, Xóm trưởng xóm Trung Tiến, xã Diễn Hoàng, cùng lúc gánh chịu nhiều căn bệnh hiểm nghèo khiến sức khỏe của chị Lợi rất yếu, đôi mắt có nguy cơ bị mù vĩnh viễn, thời gian nằm viện nhiều hơn ở nhà. Hoàn cảnh gia đình chị vô cùng khó khăn. Thu nhập phụ hồ bấp bênh của anh Thường vừa phải chữa bệnh cho vợ vừa nuôi 2 đứa con nhỏ.
Sự sống của chị Lợi cũng như tương lai của 2 cháu nhỏ đang rất cần sự đồng cảm, sẻ chia của độc giả.
Theo giới thiệu của cán bộ xã An Hữu (Cái Bè, Tiền Giang), gia đình bà Lê Thị Chía (66 tuổi, ngụ ở ấp 4) là hoàn cảnh khó khăn nhất xã. Bà Chía...
Đã hơn 3 tháng sau vụ tai nạn giao thông kinh hoàng cướp đi mạng sống của 2 vợ chồng người con trai, bầu không khí tang tóc, thê lương vẫn còn bao...