Những ngày tháng này, em Trần Thanh Thảo (20 tuổi, ngụ huyện Vĩnh Lợi, tỉnh Bạc Liêu) gắng gượng để tinh thần không bị suy sụp, sau khi căn bệnh u xương ác tính ập đến cuộc đời nữ sinh dễ thương này.
Từ một cô gái xinh xắn, giờ trên đầu em không còn một cọng tóc nào, chân trái bị cắt cụt 1/3, đi phải chống nạng một cách khó nhọc. Cả nhà đang mong căn bệnh không biến chứng thêm để Thảo có thể giữ được sinh mạng của mình.
Ngồi trên giường trong căn nhà cấp 4 đã xuống cấp, Thảo nhớ lại, sau khi học xong năm thứ nhất ở trường Đại học Bạc Liêu vào năm 2021, khoảng tháng 7/2022, Thảo thấy chân của mình có dấu hiệu bất thường.
Khi gia đình đưa em đi khám, bác sĩ chẩn đoán kết quả em bị u xương ác tính. Cả nhà như chết đứng, bầu trời như sập xuống trước mắt em, bởi sự việc đến quá bất ngờ.
"Em cũng không hiểu vì sao mình lại mắc căn bệnh này vì từ trước đó em thấy sức khỏe cũng bình thường. Lúc nhận tin căn bệnh, em thấy cuộc đời mình coi như kết thúc rồi, với bao ước mơ còn dang dở", Thảo ngậm ngùi.
Căn bệnh hiểm nghèo xuất hiện cũng là lúc gia đình em đang trong cảnh khó khăn. Cha em làm thợ hồ, thu nhập bấp bênh, tiền kiếm được từ những ngày phơi nắng nặng nhọc chỉ tạm đủ cơm áo cho vợ con qua bữa. Chính vì thế, cha mẹ em chẳng biết lấy gì để điều trị bệnh cho con.
"Để cứu con, vay mượn là điều đầu tiên mà vợ chồng tôi nghĩ đến. Cứ mỗi lần đi viện là vay chỗ này chỗ kia rồi nai lưng ra làm để trả", bà Nguyễn Thị Kim Thơi (39 tuổi), mẹ em Thảo chia sẻ và nói thêm, làm cha mẹ thì dù thế nào cũng không thể bỏ con như lúc này.
Do gia đình không có nhiều điều kiện, căn bệnh ngày càng nặng hơn, để giữ sinh mạng cho Thảo, bác sĩ đã phải cắt bỏ 1/3 dưới xương đùi trái.
"Bác sĩ nói cắt một phần chân chỉ là trước mắt, bởi tình hình bệnh cũng chưa biết diễn tiến ra sao trong thời gian tới. Giờ em cũng không biết sức khỏe mình sẽ như thế nào nữa, nếu có thêm biến chứng sẽ rất nguy hiểm đến tính mạng", Thảo lo lắng.
Mẹ Thảo cho biết, việc điều trị cho em còn lâu dài và tốn kém, trong khi gia đình quá khó khăn, không biết rồi đây có lo liệu được nữa hay không?
Căn bệnh cũng khiến Thảo phải tạm rời giảng đường, dừng việc học của mình. Em nói, nay chân đã bị cắt một phần, đi lại rất khó khăn, ước mơ làm hướng dẫn viên du lịch xem như đã vụt tắt.
"Lúc chưa bị bệnh, em muốn đi theo ngành du lịch. Nay bị như thế này em tính chuyển sang ngành giáo viên, sau này có nghề nghiệp nuôi bản thân, giúp cha mẹ", Thảo bày tỏ ước vọng.
Thảo cũng chia sẻ, nếu căn bệnh không có biến chứng, sức khỏe ổn định thì em mong muốn được lắp một chân giả để đi lại thuận tiện hơn, tiếp tục việc học của mình.
Ông Lâm Thanh Bền, Bí thư xã Hưng Hội, cho biết hoàn cảnh gia đình em Thảo khó khăn, nay em lại mắc bệnh ngặt nghèo nên càng khốn khó hơn. Chính quyền địa phương mong muốn các tấm lòng hảo tâm cùng sẻ chia để gia đình có điều kiện trị bệnh cho Thảo, giúp em tiếp tục học tập, thực hiện ước mơ của mình.
Ở tuổi 50, vợ chồng bà Phùng Thị Tuyết (49 tuổi) và ông Nguyễn Văn Sen (51 tuổi), ấp Long Hòa A, xã Long Thạnh, huyện Phụng Hiệp, Hậu Giang phải vất...
Chúng tôi gặp Võ Hoàng Bảo Trinh vào một buổi chiều, sau giờ tan học. Cô bé dáng người nhỏ nhắn, đứng nép vào một góc trường để chờ người đến...